Từ những ghi chép lịch sử sơ khai và những di tích trên các tác phẩm khảm tranh và điêu khắc gỗ lâu đời, chúng ta có thể biết được rằng phù thuỷ sinh trên toàn thể nước Anh từng đến trường bằng bất cứ phương tiện di chuyển nào chúng thích. Có trò thì cưỡi chổi bay (khá là khó nhằn khi phải lôi theo rương hòm lỉnh kỉnh và đám thú cưng), trò thì dùng xe kéo (sau này phát triển thành xe ngựa) được phù phép, lại có cả những trò thực hiện phép Độn thổ (một phương pháp để lại hậu quả vô cùng tồi tệ, vì toàn bộ lâu đài và khuôn viên xung quanh trường Hogwarts đều được ếm Bùa chống Độn thổ), còn các học trò còn lại dựa vào những “phương tiện” được gọi chung là Sinh vật huyền bí.
Bất chấp vô số những tai nạn do các phương tiện pháp thuật kể trên gây ra, chưa kể nguy cơ bị dân Muggle phát giác mỗi khi có một số lượng lớn các phù thuỷ nhất loại di chuyển về phương Bắc, trách nhiệm đưa những phù thuỷ sinh trẻ đến trường vẫn thuộc về cha mẹ chúng trước khi Đạo luật Bí mật được ban hành vào năm 1692. Vào thời điểm đó, việc tìm ra một phương thức để đưa những học trò tới ngôi trường pháp thuật bí mật của Anh quốc đã trở thành một vấn đề cấp bách.
Những chiếc Khoá cảng vì thế đã được đặt rải rác khắp các địa điểm toàn Anh Quốc. Nhưng, từ đó lại có vô vàn rắc rối khác nảy sinh. Tới một phần ba số học sinh không thể đến Hogwarts nhập học cho đúng ngày, hoặc vì chúng đã không chạm tay vào Khoá cảng kịp lúc, hoặc vì chúng không tài nào tìm được những vật dụng trông rất đỗi bình thường nhưng lại được phù phép để đưa chúng đến trường. Đó là còn chưa kể tới những học trò mắc chứng say-Khoá-cảng. Trong suốt mấy ngày đầu năm học mới, bệnh thất trường Hogwarts luôn trong tình trạng quá tải vì các phù thuỷ sinh cảm thấy chóng mặt hay buồn nôn phải lui đến đó nghỉ ngơi.
Mặc dù Bộ Pháp thuật đã thừa nhận rằng Khoá cảng hoàn toàn không phải một giải pháp hợp lý, họ vẫn chưa thể tìm ra được phương thức di chuyển nào hoàn hảo hơn để thay thế. Việc sử dụng lại những phương tiện trước đây là hoàn toàn không khả thi, trong khi một phương thức khác đủ đảm bảo độ an toàn cho các phù thuỷ sinh khi đến trường là sử dụng mạng Floo lại bị các đời Hiệu trưởng liên tiếp không đồng thuận, vì họ không muốn có bất kỳ lỗ hổng an ninh nào trong trường Hogwarts.
Một giải pháp vô cùng táo bạo và gây nhiều tranh cãi cuối cùng đã được Bộ trưởng Pháp thuật Ottaline Gambol đề ra. Vốn là một người yêu thích những phát minh của dân Muggle, bà đã nhận định rằng di chuyển bằng tàu hoả rất có thể là phương pháp đầy hứa hẹn. Không một ai biết rõ con Tàu tốc hành Hogwarts có xuất xứ thế nào, nhưng theo những bản ghi chép bí mật của Bộ Pháp thuật, để triển khai dự án này, giới phù thủy đã dụng đến một trăm sáu mươi bảy (167) Bùa Xoá Ký Ức bên cạnh việc thi triển một Bùa Ẩn Giấu có phạm vi rộng lớn nhất Anh Quốc. Và vào buổi sáng hôm sau, một đoàn tàu phả khói nghi ngút với những toa tàu màu đỏ tía đã khiến cho toàn bộ các cư dân của làng phù thuỷ Hogsmeade sững sờ (vì rõ ràng là họ còn chẳng biết đến sự tồn tại của một ga tàu hoả ngay trong làng!). Và những người công nhân ngành đường sắt làm việc ở thị trấn Crewe* lại cảm thấy vật vã và khó hiểu suốt cả năm liền vì họ cứ cho rằng mình hình như đã quên mất một điều gì đó rất quan trọng.
Con tàu tốc hành Hogwarts đã được thay đổi bằng một số bùa phép trước khi được Bộ Pháp thuật chính thức cho phép đưa vào sử dụng. Rất nhiều gia tộc phù thuỷ thuần huyết đã tỏ ra giận dữ trước ý nghĩ để con họ tới trường bằng một phương tiện Muggle, mà họ cho rằng rất không an toàn, điên rồ và coi thường họ. Tuy nhiên, ngay khi Bộ Pháp thuật đưa ra tuyên bố rằng hoặc con của họ lựa chọn đặt chân lên Tàu tốc hành Hogwarts hoặc cứ thế ở nhà, thì những lời phản đối trên đã nhanh chóng bị dập tắt.
_____________
Chú thích
*Crewe là một khu đường sắt ở phía Đông vùng Cheshire nước Anh.
Nguyên tác: The Hogwarts Express — By J.K. Rowling
Chuyển ngữ: Zorba the fat cat
Tranh minh họa: The Hogwarts Express on Pottermore