Thuật ngữ “thuần huyết” dùng để chỉ một gia tộc hoặc một ai đó không mang trong mình dòng máu Muggle (phi pháp thuật). Khái niệm này thường được gắn với Salazar Slytherin, một trong bốn nhà sáng lập Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts, người đã phản đối việc chấp nhận những học sinh có cha mẹ là Muggle. Sự ác cảm ấy cuối cùng dẫn tới mâu thuẫn với ba nhà sáng lập còn lại, và sau đó ông đã rời bỏ ngôi trường.
Sự phân biệt của Slytherin dựa trên huyết thống được phần lớn giới phù thủy thời đó xem là kỳ quặc và sai lầm. Các tài liệu cùng thời cho thấy học sinh sinh ra trong gia đình Muggle không những được chấp nhận rộng rãi, mà thậm chí thường được xem là đặc biệt tài năng. Họ được gọi bằng cái tên trìu mến “Magbob” (nguồn gốc thuật ngữ này từng gây tranh cãi trong nhiều năm, nhưng có vẻ hợp lý nhất là phép thuật (magic) “mọc lên” (bobbed up) đột ngột không rõ từ đâu).
Quan điểm của giới phù thuỷ bắt đầu chuyển dịch sau khi Đạo luật Bí Mật Quốc tế có hiệu lực vào năm 1692, cũng là thời điểm cộng đồng pháp thuật tự nguyện ẩn mình do lo sợ bị Muggle bức hại. Đây là một giai đoạn đầy biến động và đau thương; tỷ lệ hôn nhân với Muggle rơi xuống mức thấp chưa từng thấy, chủ yếu vì lo ngại rằng kết hôn như vậy sẽ dẫn tới nguy cơ bị phát hiện không thể tránh khỏi, và kéo theo sự vi phạm nghiêm trọng luật pháp pháp thuật.*
Trong bối cảnh đầy bất ổn, sợ hãi và cay đắng ấy, tư tưởng thuần huyết thượng đẳng bắt đầu thu hút người ủng hộ. Nhìn chung, những người theo tư tưởng này cũng là những người từng phản đối mạnh mẽ Đạo luật Bí Mật, muốn tuyên chiến công khai với Muggle hơn là ẩn mình. Ngày càng nhiều phù thủy rao giảng rằng kết hôn với Muggle không chỉ nguy hiểm vì có thể vi phạm luật mới, mà còn là điều đáng xấu hổ, trái tự nhiên, và sẽ khiến ‘ô uế’ dòng máu pháp thuật.**
Vì hôn nhân giữa phù thủy và Muggle đã phổ biến suốt nhiều thế kỷ, những người ngày nay tự gọi mình là thuần huyết thực chất chưa chắc có nhiều tổ tiên pháp thuật hơn những người không tự xưng như vậy. Việc tự nhận “thuần huyết” chính xác là một tuyên bố chính trị – xã hội (theo kiểu ‘Tôi sẽ không kết hôn với Muggle và tôi xem hôn nhân giữa phù thuỷ với Muggle là điều đáng ghê tởm’) hơn là một sự thật về sinh học.
Một số nghiên cứu học thuật thiếu uy tín, xuất bản vào đầu thế kỷ XVIII và dựa một phần trên các ghi chép của chính Salazar Slytherin, có đề cập tới những ‘dấu hiệu’ được cho là biểu hiện thuần huyết, bên cạnh cây gia phả. Những dấu hiệu thường được nhắc tới nhất gồm: biểu hiện phép thuật trước ba tuổi; thành thạo chổi bay sớm (trước bảy tuổi); ghét hoặc sợ lợn và những người chăm lợn (lợn thường được xem là một loài động vật phi pháp thuật tiêu biểu và cực kỳ khó yểm bùa); miễn nhiễm với các bệnh trẻ em thông thường; ngoại hình cực kỳ ưa nhìn; và sự ác cảm với Muggle thể hiện ngay từ sơ sinh, chẳng hạn như tỏ ra sợ hãi và ghê tởm khi ở gần Muggle.
Nhiều nghiên cứu của Sở Bảo Mật đã chứng minh rằng các ‘dấu hiệu’ này hoàn toàn không có cơ sở thực tế. Tuy vậy, nhiều gia đình thuần huyết vẫn viện dẫn những ‘dấu hiệu’ này như bằng chứng cho địa vị cao hơn của họ trong cộng đồng phù thuỷ.
Vào đầu thập niên 1930, một cuốn “Danh Bạ Thuần Huyết” được xuất bản ẩn danh tại Anh, trong đó liệt kê hai mươi tám dòng họ được cho là thuần huyết thực sự, theo đánh giá của vị tác giả nặc danh***, với ‘mục đích giúp các gia đình duy trì sự thuần khiết của huyết thống’. Cái gọi là ‘Hai Mươi Tám Dòng Họ Thần Thánh’ này bao gồm:
Abbott
Avery
Black
Bulstrode
Burke
Carrow
Crouch
Fawley
Flint
Gaunt
Greengrass
Lestrange
Longbottom
Macmillan
Malfoy
Nott
Ollivander
Parkinson
Prewett
Rosier
Rowle
Selwyn
Shacklebolt
Shafiq
Slughorn
Travers
Weasley
Yaxley
Một số ít dòng họ trong số này đã công khai chỉ trích việc tên mình xuất hiện trong danh sách, khẳng định gia đình họ chắc chắn có tổ tiên là Muggle, và họ không hề xấu hổ vì điều đó. Mạnh mẽ phản đối nhất là gia đình Weasley đông đảo, mặc dù có quan hệ với hầu hết các dòng họ pháp thuật lâu đời ở Anh, họ vẫn tự hào về những mối dây liên hệ lịch sử với nhiều nhân vật Muggle thú vị. Những dòng họ phản đối việc có tên trong danh sách bị những người theo tư tưởng thuần huyết chỉ trích nặng nề, và bị gán cho danh hiệu “kẻ phản bội dòng máu”. Trong khi đó, cũng có không ít dòng họ khác lại kịch liệt phản đối vì không được liệt vào danh sách thuần huyết.
* Trong các thập kỷ và thế kỷ sau đó, số lượng hôn nhân giữa pháp thuật và Muggle tăng trở lại tới mức lành mạnh như ngày nay, và điều này không hề dẫn tới việc cộng đồng pháp thuật bị phát hiện rộng rãi. Giáo sư Mordicus Egg, tác giả cuốn ‘Triết lý của Kẻ Phàm Tục: Vì sao Muggle Thà Không Biết’, chỉ ra rằng các Muggle khi yêu thường không phản bội vợ hoặc chồng mình, và những Muggle hết yêu thì thường bị cộng đồng của chính họ chế giễu nếu họ tuyên bố rằng người bạn đời cũ là phù thủy.
** Trong thực tế, điều ngược lại có vẻ đúng hơn. Những gia đình kiên trì liên hôn trong nhóm nhỏ cộng đồng phù thuỷ đã cho thấy dấu hiệu suy yếu cả về thể chất lẫn tinh thần.
*** Rất nhiều người tin rằng tác giả ẩn danh ấy chính là Cantankerus Nott.
Bài gốc: Pure-Blood — By J. K. Rowling
Chuyển ngữ: LL @ HogwartsVN

A Proud Creator, Writer, and Designer of HogwartsVN — and (not-so-proud) Beater of Hanoi Draco Dormiens
